Tâm sự mỏng chuyện đi dạy mùa dịch

Chào mọi người,

Lại là Purna đây. Bài viết ngày hôm nay không phải về các chủ đề thường gặp liên quan đến động tác yoga, hay công thức nấu ăn, hay hành trình handstand gì cả. Mà hôm nay Purna chỉ muốn ngồi xuống thư thả tâm sự với mọi người về chuyện đi dạy mùa dịch Covid.

“Cô Vy” này có vẻ thích các mùa lễ hội đông vui. Cứ hễ dịp lễ lớn nào mọi người háo hức nghỉ ngơi là cô ấy lại trỗi dậy hoành hành. Nhờ vậy mà phòng tập gym/ phòng tập yoga cả nước đóng cửa tù tì không biết bao giờ mới được hoạt động lại bình thường. Lần đầu dịch bùng phát, có thể mọi người bị shock, bị áp lực…nhưng sau vài đợt dập dìu thì nay ai ai cũng xem đó như là một môi trường sống mới cần phải tìm cách thích nghi.

Cảm giác xây rồi lại đạp đổ

Ngồi ngẫm lại, đã có những lúc phòng tập Purna ngập kín thảm đến mức không đủ thảm trải cho cô giáo. Mọi người hừng hực nhiệt huyết tập luyện cùng nhau rất vui. Rồi khi dịch bùng phát, phòng tập bị bắt buộc đóng cửa vì sợ lây nhiễm cộng đồng tụ tập nơi không gian kín. Mọi người chuyển dần sang tập yoga online cùng Purna. Khi không thể gặp trực tiếp thì chúng ta đành gặp gỡ trực tuyến vậy. Nhưng không phải ai cũng chấp nhận việc tập yoga online. Đó là lí do vì sao số lượng học viên tập online ít hơn tập tại phòng tập rất nhiều. Trong lòng Purna, cảm giác khi ấy như bỏ công sức xây xong rồi lại bị ai đó đạp đổ vậy. Nhưng mình biết, không chỉ riêng mình, vạn tỉ các phòng tập, các giáo viên dạy yoga khác đều đồng cảnh ngộ.

Dĩ nhiên ngay cả Purna và tất cả học viên đều yêu thích việc được tập tại studio hơn rất nhiều vì tương tác cao hơn, năng lượng truyền tải mạnh mẽ hơn. Nhưng các bạn ơi, trong tình huống lây nhiễm cộng đồng cao, virus biến thể tinh vi, không lường trước được bệnh tật khi nào ập đến bản thân thì đây là lựa chọn nâng cao sức khoẻ, tăng cường đề kháng tốt nhất và an toàn nhất.

Và khi phòng tập được mở cửa trở lại, mọi người lại ùa về chốn cũ, cùng nhau chia sẻ, cùng nhau tập luyện…rất dễ thương. Đó cũng là nguồn động lực lớn nhất để Purna cố gắng truyền tải yoga tốt nhất có thể đến học viên dù là dưới hình thức nào.

Dù ít hay nhiều, năng lượng dạy vẫn như nhau

Đa phần các bạn học viên sẽ thích có nhiều người tập cùng với mình, như vậy sẽ sung sức và hứng khởi hơn. Điều này là hoàn toàn đúng và chả có gì sai bởi bản chất của con người là sợ cô đơn. Đối với các bộ môn thể thao khác như đá banh, cầu lông, tennis, bóng chuyền, bóng rổ… thì bạn bắt buộc phải cần có đồng đội mới chơi được.

Yoga hoàn toàn khác! Yoga là một trường phái hướng vào bên trong, tập trung nâng cao giá trị cá nhân, một cách tu tập cá thể và cải thiện lối sống của bản thân tốt đẹp lên mỗi ngày. Bạn chỉ cảm nhận được tinh thần thật sự của yoga nếu bạn tập trung vào bản thân đủ nhiều, hướng giác quan vào bên trong, cảm nhận cơ thể thay vì phân tâm bởi các tác động bên ngoài mà thôi. Do đó, bạn không cần ai khác, không cần hơn thua đố kị với ai, chỉ cần bạn vượt lên chính mình, là phiên bản tốt đẹp hơn bản thân của ngày hôm qua…là đã thành công khi tập yoga rồi đấy. Đó cũng chính là thông điệp mình luôn cố gắng truyền tải đến tất cả học viên.

Với mình, khi hướng dẫn một người hay chục học viên, năng lượng được truyền tải đều như nhau. Không vì ít người học mà mình bị tụt cảm xúc, dạy hời hợt cho có. Cũng không phải vì lớp đông mà mình mừng quá hoá điên, không kiềm chế được cảm xúc. Mọi thứ đều cân bằng, bình tâm, ổn định. Nếu bạn nào đã gắn bó lâu dài với Purna sẽ cảm nhận điều này rất rõ ràng. Mỗi người giáo viên sẽ có phong cách dạy khác nhau. Với Purna, bình ổn cảm xúc, nhiệt huyết truyền đạt chính là thước đo của một người giáo viên yoga chuyên nghiệp.

Tiến bộ của học viên, niềm vui của Purna

Mỗi khi một bạn học viên nào đó chia sẻ: “Nay cánh tay em khoẻ lên rất nhiều, em làm được một nửa đầu đứng một mình; nay cơ bụng chị săn chắc gọn hẳn; nhờ tập yoga mà chị ngủ ngon hơn; trước đây tập với các thầy Ấn Độ làm sai nhiều quá nay làm đúng động tác căn bản rồi…”. Nhiều nhiều nữa những nhận xét nho nhỏ giải bày từ các bạn học viên sau một thời gian tập cùng Purna.

Các bạn biết không?! Những tiến bộ tí hon nhỏ nhoi của mọi người chính là niềm hạnh phúc to lớn của Purna. Còn gì mừng hơn khi Purna cố gắng dạy hết tâm mà học viên họ khoẻ hơn, mạnh hơn, đẹp hơn, yêu đời vui sống hơn. Mừng lắmmm! Bởi những điều tốt đẹp luôn đến sau cùng, cần thời gian chín muồi và thử thách lòng kiên nhẫn của con người.

Những dòng tâm sự chân tình này phần nào để mọi người hiểu hơn nỗi lòng của người “cầm thảm” mùa Covid. Dù các bạn ở đâu, là ai, làm gì bất chấp địa vị, giới tính, tuổi tác thì khi đến với thảm cùng mình, mọi người đều được chăm sóc tận tâm bình đẳng, hướng sâu vào việc nâng cao giá trị cuộc sống cá nhân.

Mong mọi người giữ sức khoẻ tốt, lạc quan yêu đời đợi ngày đại dịch tan nhé 😉

Purna.

Similar Posts

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *