[Kí sự IRONMAN 70.3 VN] Phần 1 – Chiến đấu với biển dữ Đà Nẵng

Chào mọi người,

Chắc hẳn có một số bạn đang trông chờ bài viết mới nhất của Purna sau giải IronMan 70.3 Đà Nẵng đúng không? Lời đầu tiên cho Purna được thương mến gửi lời cảm ơn đến tất cả những ai đã và đang theo dõi, cổ vũ và chúc mừng Purna trong suốt chặng đường trở thành Người Sắt trong một năm qua nhé. Giờ đây, Purna có thể mạnh dạn tự hào nói to rằng: “TÔI LÀ IRONMAN!!!!”

Niềm hạnh phúc vẫn còn tràn trề trong lòng ngực. Cảm giác vượt lên chính mình, bứt phá giới hạn bản thân, ý chí kiên cường, quyết tâm không bỏ cuộc, tình yêu thương của gia đình…chính là nguồn sức mạnh to lớn thúc đẩy mình hoàn thành 1.900m bơi biển, 91km đạp xe và 21km chạy bộ; về đích xinh tươi mỹ mãn.

Tuy giải IronMan Đà Nẵng 70.3 đã khép lại nhưng đó không phải điểm kết thúc của Purna mà là một cột mốc quan trọng để mở sang một trang mới, một chặng đường tập luyện hứng khởi khác kèm theo những thử thách thú vị trong cuộc sống phía trước của mình.

Bài viết kì này sẽ là những tường thuật sinh động nhất cho cửa ải đầu tiên mình cần vượt qua trong kì thi 70.3 vừa rồi: “Bơi biển Đà Nẵng!”

Chuẩn bị

Nhờ kinh nghiệm tích luỹ từ giải 5150 Triathlon Phu Quoc 2022, mình chuẩn bị hành lý nhanh chóng – gọn gàng và đầy đủ sẵn sàng cho một cuộc chiến dài hơi hơn tại Đà Nẵng. Vợ chồng mình cùng nhau bay ra Đà Nẵng trước giải đấu hai ngày để vui chơi, thư giãn cũng như test biển và đường đua trước khi lâm trận.

Đồ nghề cho phần bơi rất đơn giản chỉ bao gồm trisuit của Zoot, kính bơi Arena cùng mũ bơi của ban tổ chức. Mũ bơi sẽ được phân loại theo màu tuỳ theo thời gian bơi mà bạn đăng ký.

Một số bạn hay mách nhau nên đăng ký vào top đầu bơi nhanh và mạnh để vắng người và bơi nhanh hơn. Nhưng thật lòng mình thấy việc làm này là không nên vì hãy đăng ký đúng với thực lực của bản thân mình, đúng với khoảng thời gian bơi bạn ước lượng trong quá trình tập.

Nếu bạn bơi chậm hơn nhiều mà lại đăng ký vào tốp bơi nhanh không những làm cản đường, ảnh hưởng đến vận động viên khác mà thậm chí còn gây hại cho chính mình. Thường những ai bơi nhanh họ sẽ quạt tay và đập chân rất mạnh, nếu va quẹt phải bạn có thể sẽ rất nguy hiểm, thậm chí rớt kính bơi, hay bay cả chip đeo trên chân nữa.

Cái hại tiếp theo khi bơi yếu mà lại đăng ký “bơi mạnh” là những anh cứu hộ sẽ ít quan tâm và để ý đến bạn hơn khi bơi top đầu. Do đó, hãy chơi đẹp, chơi sạch và thành thật với khả năng của bản thân mình.

Bơi thử

Ngày trước thi đấu là lúc vận động viên thường bơi thử biển cũng như đạp hoặc chạy để kiểm tra đường đua. Kì rồi, tại Phú Quốc, mình cũng thi thử để làm quen với môi trường và cảm thấy khá ổn. Tuy nhiên, kì này so với biển Phú Quốc thì biển Đà Nẵng thật đáng sợ. Sóng mạnh, biển động kèm theo cái nắng 42 độ cháy da khắc nghiệt.

Mình chậm rãi bước từng bước xuống biển để sóng đánh vào người liên tục, làm quen dần với biển. Khi bắt đầu bơi, mình bị uống 3-4 lần nước biển, quạt tay đập chân quá nhanh, nhịp tim tăng cao vì sợ khiến chưa đầy 50m mình đã bỏ chạy vô bờ. Thở chậm lấy bình tĩnh, mình quyết tâm xuống nước lần hai rồi cũng ngao ngán lên bờ trở lại.

Lúc này mình buồn lắm, giận bản thân lắm! Tập bơi suốt hơn nửa năm mà giờ xuống biển còn sợ thế này, ngày mai khi lâm trận 1.900m thật sự sẽ làm sao! Thấy mình thất vọng, “anh bạn thân” thấu hiểu, khuyên nhủ và động viên mình: “Mai thi có cứu hộ, đông người, không khí thi đấu sẽ rất khác, sẽ khiến em tự tin hơn rất nhiều. Đừng sợ! Anh bơi biển quen mà còn ngán mà”.

Lâm trận

Chuẩn bị

Sau ngày test thử, hai vợ chồng mình đi vui chơi cùng một số người bạn thân (cũng là hội Người Sắt), về nhà và đi ngủ từ 8g tối. Tầm 3g sáng ngày thi, mình đã dậy, vệ sinh cá nhân, mặc sẵn trisuit, cột tóc gọn gàng và bắt đầu ngồi thiền. Sau đó mình có thực hiện một vài động tác căng giãn cơ nhẹ nhàng.

Chuẩn bị bữa ăn đầu tiên trước khi thi luôn là bước không thể thiếu. Ngoài gel năng lượng, nước điện giải, viên muối… bổ sung dinh dưỡng quan trọng trong lúc thi đấu, mình bắt đầu bữa ăn trước khi bơi bằng nửa trái táo tươi, một ít bơ đậu phộng và một ly cafe đen không đường không sữa. Bữa ăn này vừa đủ chất xơ, đủ protein, đủ năng lượng cũng như nhẹ bụng giúp mình bơi tốt hơn.

100m đầu tiên

Mình sẽ bắt đầu phần thi bơi lúc 6g sáng. Anh nhà YCB thuộc top đầu bơi nhanh nên đã xuất phát trước mình 10 phút. Trước khi bơi, anh còn chạy sang khu vực của mình và cổ vũ tinh thần. Dù vậy, mình nhớ hoài cảm giác trống ngực đập liên hồi, tay chân bủn rủn khi nhìn ra cảnh đại dương mênh mông, sóng vỗ trắng xoá bạc đầu liên hồi…thấy bản thân thật nhỏ bé và yếu đuối.

Điều duy nhất Purna làm lúc đó là đứng hít thở sâu, kiềm lại nỗi sợ, giữ bình tĩnh và nhủ lòng cố gắng vượt qua đoạn 100m sóng ác chiến đầu tiên. Khi tiếng còi hiệu vang lên, lần lượt 5 người một ùa nhau xuống biển. Khi đi bộ xuống biển một đoạn, sóng đập liên hồi, nước biển mặn chát trong miệng khiến mình cảm giác như “một đứa không biết bơi, không biết thở dưới nước” ra sao. Mình phải “bơi chó” ngóc mặt lên mặt nước đó các bạn.

Đến đoạn bớt sóng, mình bắt đầu bơi ếch, cố gắng bình tĩnh kết hợp tay chân đều đặn và tìm lại nhịp thở. Thật kinh dị khi nhớ lại 100m đầu tiên bơi biển Đà Nẵng.

1000m tiếp theo

Lúc này, mình đã bình tĩnh hơn rất nhiều, dù sóng vẫn dập dềnh nhưng việc kết hợp tay chân và thở đều khiến mình hoàn thành 1000m đầu tiên. Khúc nào sóng nhiều thì mình bơi ếch, êm chút thì mình bơi sải. Mình có thói quen không bao giờ bơi sát dây phao, mà luôn cách xa chừng 50m vì sợ đông người, va quẹt hay xô lấn. Vừa bơi mình vừa sightseeing liên tục để bơi đúng đường, không mất thời gian bơi xa.

Đoạn bơi ngược dòng, mình đã thấy rất nhiều người hoảng loạn, bám chặt dây phao, miệng la to gọi cứu hộ. Bản thân mình tự nhủ: hãy cứ tập trung vào bản thân, cố gắng lên bờ, thở đều Purna nhé!

900m cuối

Khi bơi qua ụ phao lớn thứ 2 là mình biết mình có khả năng sống sót trong phần bơi. Tuy nhiên dù bơi về bờ nhưng sóng quá mạnh, lôi mình liên tục vướng vào dây phao. Mình cố gắng bơi ra, vừa mất sức vừa mất thời gian. Tầm 200m cuối là lúc mình nỗ lực rất rất nhiều để lên được bờ. Khi ấy mình lấy hình ảnh của các con và chồng làm động lực: Mình phải lên bờ, phải đem huy chương về cho con!

Khi cách bờ chừng 10 bước chân, mấy anh cứu hộ lao xuống đứng cạnh dây phao hỗ trợ vận động viên lên bờ. Mình lúc này loạng choạng được nắm tay lôi lên, vừa nghe giọng hét to của mấy anh: “Nhanh lên! Còn hai phút là hết giờ bơi, chạy điiiiii!”

Lúc đó mình mới ngã ngửa mình bơi chậm hơn dự tính 2 phút. Biết trễ nhưng do say sóng, đầu óc choáng váng, mình không tài nào chạy quá nhanh đến khu để xe đạp để bắt đầu phần thi tiếp theo. Đến khi vào tận nơi trung chuyển, uống chai nước lọc chuẩn bị sẵn, mình mới hết bần thần, tỉnh người, nhanh chóng mang giày, đội mủ bảo hiểm, lẹ hết mức có thể xách xe ra đường đua để bắt đầu cho hành trình 90km đường đạp.

Khi chân bắt đầu quay những vòng xe đầu tiên, mình vui lắm! Tim muốn nổ tung khi đã chiến thắng được biển Đà Nẵng rồi! Phía sau lưng mình có rất nhiều bạn bỏ cuộc, hoặc bị dừng cuộc chơi vì bơi lố thời gian quy định. Mình mém chết, vừa kịp thời gian mà thôi. Anh nhà bơi nhanh trước mình hơn cả 30 phút. Khi đạp xe quay đầu thấy vợ đã lên bờ và bắt đầu phần đạp, anh gửi một nụ cười tự hào đến mình.

Thế là Purna đã lên bờ và hoàn thành 1.900m bơi đường biển Đà Nẵng. Cảm giác vượt qua nỗi sợ, sự hèn nhát, chiến thắng bản thân, ý chí không bỏ cuộc mà IronMan đem lại cho mình thật to lớn. Hẹn gặp các bạn trong những bài chia sẻ tiếp theo tường thuật về hành trình thi đấu IronMan 70.3 tại Đà Nẵng của Purna nhé.

Cảm ơn các bạn đã lắng nghe mình.

Similar Posts

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *