[Nhật ký hành thiền Vipassana] Ngày 3 – Chấp nhận thử thách & Ngày 4 – Thiền Vipassana lần đầu tiên

Các bạn thương mến,

Chúng ta lại gặp nhau trong chuỗi bài viết “Nhật ký hành thiền Vipassana” kéo dài mười ngày liên tục của Purna. Trải qua hai ngày đầu tiên bỡ ngỡ làm quen với việc ngồi thiền 12 tiếng mỗi ngày, những ngày kế tiếp càng trở nên thử thách nhiều hơn trong việc tập trung quan sát hơi thở, hạn chế tối đa phản ứng lại cảm xúc, giữ sự bình tâm buông xả từ bên trong tâm trí.

Lưu ý:

  • Bài viết mang tính cảm nhận chủ quan của mình. Các bạn đọc chỉ để mang tính tham khảo, tốt nhất là nên tự trải nghiệm khoá thiền để có nhận định riêng của bản thân.
  • Hình ảnh trong chuỗi bài viết này sẽ rất hạn chế do mình không được sử dụng điện thoại hay bất cứ vật dụng thu phát sóng nào trong mười ngày.

Ngày 3: Chấp nhận thử thách

Sau khi khóc một trận đã đời trong căm lặng tại thiền đường, rồi lại nguôi ngoai cảm xúc, thấu hiểu bản thân sau khi nghe bài giảng pháp tối ngày thứ hai, Purna chính thức chấp nhận thử thách mới này từ ngày thứ ba.

Ba ngày đầu tiên luôn luôn là khoảng thời gian khó khăn nhất cho những ai mới bắt đầu hành thiền Vipassana. Tại thiền đường, mình bắt đầu nhận ra lác đác đâu đó một số chiếc bồ đoàn bị biến mất, những miếng lót đệm của một số thiền sinh cùng phòng cũng không cánh mà bay. Họ bỏ cuộc! Có thể ba ngày đầu tiên đã quá sức với họ. Đa phần mọi người sẽ nghĩ về thiền theo hướng nhẹ nhàng, thư giãn, không áp lực, không kỉ luật, có thể niệm chú hay nghe nhạc khi thiền. Vậy có thể bạn đã chưa tìm hiểu đủ kĩ về Vipassana.

Vipassana là một dòng thiền không phân biệt tôn giáo, không dùng chú niệm, thần thánh hay hình ảnh nào để định tâm. Mọi việc đều dựa trên một sự thật duy nhất là hơi thở của chính bạn, cảm giác và cảm xúc của chính bạn. Không những vậy, Vipassana còn đòi hỏi thiền sinh một tinh thần kỉ luật sắt, một sự lao động bền bỉ, chăm chỉ không ngừng…trên con đường giải thoát ra khỏi những vô minh và đau khổ của nhân loại.

Những người ở lại càng trở nên mạnh mẽ hơn, xác định được phần nào mục đích và kiên định quyết tâm hoàn thành mười ngày của bản thân. Đa phần mọi người sẽ cố gắng giữ sự im lặng thánh thiện, không thị chạm, xúc chạm với nhau. Ai cũng ý thức cần hướng vào bên trong để quan sát chính mình.

Trong những giờ đi bộ một mình, Purna chỉ nghe được âm thanh của chim hót, của mèo kêu, của lá cây xào xạc trong không gian hoàn toàn yên tĩnh nơi thiền đường. Thỉnh thoảng đâu đó mình vẫn nghe được tiếng kèn xe inh ỏi, tiếng người nói chuyên của thế giới đang tiếp diễn ngoài kia. Mọi thứ ngoài kia dường như không thay đổi khi vắng mình. Nhưng lòng mình đang biến đổi dần mỗi ngày một chút trong âm thầm.

Ngày 4: Lần đầu tiên Thiền Vipassana

Đến tận ngày thứ tư, Purna mới nhận được lời chúc mừng từ ban tổ chức: “Chúc mừng bạn! Bạn đã vượt qua ba ngày thử thách đầu tiên. Giờ đây bạn xứng đáng được chính thức học thiền Vipassana lần đầu tiên”.

Ôi trời, đúng là “lửa thử vàng, gian nan thử sức”. Không khí có chút hồi hộp, nôn nao với tất cả những thiền sinh mới. Trước giờ thiền Vipassana, các bạn trong ban quản lý cầm chuông nhắc nhở đến từng phòng để mọi người di chuyển và có mặt sớm tại thiền đường.

Yêu cầu tiên quyết cho buổi hành thiền Vipassana đầu tiên là thiền sinh hãy cố gắng ngồi thật yên, bất động, không xê dịch tay chân, không mở mắt trong ít nhất một giờ. Nếu đau quá mức chịu đựng thì có thể di chuyển thật chậm, thật êm tay chân không quá ba lần.

Mình nói thật là người mình toát hết mồ hôi, đau kinh dị phần thân dưới từ đầu gối xuống bàn chân. Nhưng mình quyết tâm và quyết tâm không thay đổi dáng ngồi trong một giờ đầu tiên. Bên cạnh những cảm giác căng cứng, khó chịu, đau đớn nơi thân dưới, mình vẫn cảm nhận được những cảm giác dễ chịu, thoải mái nơi thân trên. Rồi dễ chịu sẽ trở thành khó chịu, khó chịu sẽ dần tan ra và trở thành dễ chịu nếu bạn tập trung vào hơi thở và chỉ quan sát, không phản ứng. Bởi mọi thứ trên đời đều vô thường, được sinh ra rồi sẽ bị diệt đi. Hãy bình tâm và buông thư.

Tưởng đâu chỉ cần ngồi bất động một tiếng, cuộc đời đâu đơn giản thế! Mình được thông báo sẽ phải ngồi tiếp liên tục thêm hai giờ nữa. Mình nói thật là sau ba tiếng ngồi thiền với quyết tâm cao độ, mình chạy ào ra khoảng sân nhỏ cạnh phòng ăn, nơi mình có thể thấy được bầu trời và không gian xanh bên ngoài…chỉ để hít thở. Mình có cảm giác những gì diễn ra trong thiền đường ngày hôm ấy quá sức dữ dội và mạnh mẽ, vượt quá giới hạn của mình.

Lòng mình càng kiên định quyết tâm hơn khi bước qua ngày thứ tư. Một cuộc giải phẩu sâu tâm cang, một cái nhìn xoáy sâu vào những gì diễn tiến bên trong bản thân mình. Cố lên Purna nhé! Hẹn gặp lại các bạn trong các bài viết tiếp theo của Nhật ký hành thiền Vipassana. Hứa hẹn nhiều chia sẻ chân thật, cực kỳ thú vị và li kỳ về hành trình phẩu thuật nội tâm của Purna đấy.

Similar Posts

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *