Tôi chọn sống như ngày mai sẽ chết

“Sống như ngày mai sẽ chết” là tên của một quyển sách mình rất tâm đắc trong khoảng thời gian gần đây. Vô tình, trong một lần đi làm tóc, mình chộp lấy quyển này và đọc ngấu nghiến không thể rời mắt. Tên sách nghe có vẻ thật dữ dội nhưng nội dung bên trong rất thực tế và chạm sâu vào tâm lý con người từ những điều tầm thường nhất trong cuộc sống.

Trước đây, mình từng là một người hay quan tâm đến việc người khác nghĩ gì và đánh giá về bản thân mình như thế nào. Mỗi khi ai đó nhận xét bất cứ điều gì dù tốt hay xấu mình hay để tâm, ám ảnh thậm chí đau buồn về việc đó. Như bao cô gái mới lớn khác, mình cũng hay tò mò, theo dõi đời sống của những người mà mình thầm thần tượng hay ganh tị ghét bỏ.

Rồi từ khi dấn thân vào con đường yoga, thiền và ăn chay mỗi ngày, những cái “sân si” trong người vẫn còn đó nhưng đã giảm đi rất rất nhiều. Bởi bản chất sâu xa của loài người là sự ích kỷ. Từ khi lập gia đình rồi có hai bé nhỏ với số lần sinh nhật tăng lên, kinh nghiệm sống ngày một vun đắp, mình ngộ ra rằng:

“Bạn sinh ra không chỉ để xem cuộc sống của người khác hay sống cho người khác xem. Bạn được sinh ra để viết nên câu chuyện của mình, tự mình hoàn thành các vai trò trong câu chuyện đó và sau cùng là thưởng thức chúng với tất cả tấm lòng”.

Ngẫm lại điều vĩ đại nhất mình từng làm trong đời là dám từ bỏ sự nghiệp đang có, mặc kệ những phán xét phiến diện và mạnh mẽ theo đuổi những điều hoàn toàn mới mà chưa có kinh nghiệm trước đó. Bởi tất cả đều được bắt nguồn từ sự đam mê và khao khát chinh phục. Đó chính là Yoga và bếp Lành thuần chay của mình. May mắn thay, mình chọn nghề và nghề cũng chọn mình. Duyên, sở trường, năng khiếu, chút may mắn…khiến mình bắt đầu con đường mới thuận lợi hơn. Những phản hồi tích cực, những nhận xét dễ thương từ học viên và khách hàng chính là động lực để mình cố gắng làm tốt hơn mỗi ngày.

Bên cạnh công việc yêu thích, mình học cách chắt chiu, quý trọng hơn các mối quan hệ “thật sự”. Trong cuộc sống, ngoài việc “được thích”, “bị ghét” là một lẽ bình thường ở đời.

“1/3 trong số những người bạn biết luôn luôn yêu quý bạn, có cái nhìn thiện cảm về bạn, bất kể bạn làm gì, dù tốt hay xấu, dù điên khùng hay ngốc nghếch;

1/3 trong số họ sẽ luôn ghét bỏ bạn bất kể bạn đối xử tốt với họ đến đâu;

Và 1/3 còn lại chẳng quan tâm bạn là ai, bạn làm gì, tại sao bạn phải tồn tại trên đời này”

(Trích Sống như ngày mai phải chết)

Khó khăn lớn nhất với mỗi người là làm sao để xác định ai là người ghét bỏ, ai là người yêu quý mình. Không có cách nào giúp bạn làm rõ và nhận định họ ngoài việc dùng đến trực giác của bản thân. Xác định được những nhóm người này sẽ giúp bạn không còn áp lực trong việc phải khiến tất cả mọi người yêu quý mình vì đó là điều không thể.

Hãy tin rằng chuyện có người không ưa bạn là rất bình thường. Người ta ghét bạn chủ yếu vì người ta ganh tị. Nếu ta khiến người khác ganh tị, chứng tỏ ta có điểm gì đó hơn họ. Điều này đáng vui hơn đáng buồn đúng không?

Vậy cách tốt nhất trong việc duy trì các mối quan hệ, bất kể ở nhóm 1/3 nào là luôn đối xử tử tế và chân thành với tất cả mọi người. Nó có thể khiến những người không ưa bạn bớt ác cảm và nhất là lôi kéo những người bàng quang trở nên yêu quý bạn.

Sáng đẹp trời, một bạn học viên cũ lâu năm bất ngờ thông báo với mình sẽ phải nghỉ tập vì sắp đi xa thời gian dài. Chợt những kỉ niệm, những niềm vui gắn bó với nhau lâu nay ùa về trong tâm trí của mình. Biết bạn đi đến xứ lạnh, mình nhanh tay gói ghém đem tặng chiếc khăn choàng cổ mới tinh mình rất thích mua lưu niệm trong một lần đi Nhật. Dù hành động nhỏ nhưng khiến cả hai đều quá vui trong lòng.

Không vì lí do gì, cũng không phải ngày kỉ niệm, mình thích chạy xe thật xa về thăm mẹ, tự tay lựa chút hoa quả cúng ba rồi ngồi ăn cơm, tâm sự cùng mẹ. Những ngày đó trôi qua mình thấy rất bình yên. Mình thường ghé thăm bà mà không báo trước vì nếu nói sẽ bị cản là đường xa không nên đi. Thế là mình cứ âm thầm mỗi tuần qua thăm mẹ 1-2 lần. Dù không nói ra nhưng mình biết mẹ rất vui. Sinh nhật mẹ, mình mua sách tặng kèm theo một thiệp phong bì nhỏ. Của ít lòng nhiều nhưng mẹ lại hài lòng.

Nếu trước đây, thay vì đau khổ khi biết ai đó ghét mình, tuyệt vọng tìm ra nguyên nhân sao bị ghét rồi bỏ công cố gắng làm người ta thích mình hơn; bây giờ mình không quan tâm đến việc bị ghét hay được thương. Mình chỉ muốn sống hết lòng, làm hết tâm, đối xử tử tế với tất cả mọi người. Còn kết quả nhận lại dù tốt hay xấu mình cũng không có gì tiếc nuối vì đã sống đúng với lương tâm bản thân rồi.

Mình ít khi ngồi lướt Facebook hay Instagram thay vào đó mình đọc sách và chơi cùng con trong thời gian rãnh. Khi con đi học, mình dành trọn vẹn thời gian cho việc đi dạy, tập luyện và chế biến thức ăn thuần chay yêu thích trong Bếp Lành. Mình tập trung, trân quý và giữ sự nối kết bền chặt với những mối quan hệ thật sự – với những ai thật sự yêu thương và quan tâm đến cuộc đời mình.

Bởi cứ nghĩ nếu ngày mai có phải chết đi, mình đã sống một cuộc đời đẹp không có chữ “giá như”.

Purna

Similar Posts

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *