Ký sự về quê tịnh dưỡng nạp năng lượng mới
こんにちは、友人たち
Đã lâu lắm rồi mình chưa có dịp quay lại thăm quê từ lúc mang bầu bé thứ hai rồi những đợt dịch bùng lên liên tiếp. May mắn thay, trong những tháng ngày ảm đạm cuối cùng của năm 2020, gia đình mình đã sắp xếp được cho chuyến đi tịnh dưỡng ở Quãng Ngãi 3 ngày 2 đêm nhân dịp giỗ lớn của gia đình.
Có thể nói đây là chuyến đi “get away” đúng nghĩa trong năm nay của mình. Quê nghèo nên thiếu thốn các vật dụng hiện đại, những phương tiện truyền thông internet. Bù lại nơi đây rất giàu không khí trong lành, không gian xanh mướt, thức ăn ngon và đậm đà tình người xứ Quãng.
Bài viết này kí sự về chuyến đi “tẩu thoát” nhẹ nhàng của Purna về miền Trung đầy nắng và gió để được tìm về quê cha đất tổ, gắn kết với thiên nhiên và sạc pin lại cho tâm hồn.
Không khí mát mẻ
Hoàn toàn trái ngược với mùa hè nắng như đổ lửa, ba tháng cuối năm tại Quảng Ngãi khí trời mát mẻ se lạnh không khác chi Đà Lạt. Người lớn thì khúm núm mặc thêm áo ấm. Tụi nhỏ thì khoái chí chạy nhảy nô đùa vui vẻ không ngại mồ hôi haha. Mấy đứa nhỏ nhà mình vốn dĩ rất mê Đà Lạt nay lại mê quê hơn khi thời tiết dễ chịu thế này.
Không gian xanh mướt
Ở nhà mỗi ngày mình cố gắng tỉa tót vườn tược bao nhiêu thì ở quê dường như cây cối hoa lá có một sức sống mạnh mẽ dữ dội hơn bấy nhiêu mà không tốn nhiều công người chăm sóc. Muốn ăn món gì, mình chỉ cần xách rổ ra vườn dạo một vòng là có sẵn rau củ quả tươi ngon nấu ngay lập tức.
Chiều mát, mình nắm tay hai bé đi dạo quanh sân, ra ruộng, vào vườn, vừa đi vừa chỉ cho con cây dừa, cây cau, hoa dâm bụt, con gà, con bò…ở quê mình có.
Những bữa ăn hạnh phúc
Trước khi về quê, mình tự chuẩn bị một lọ granola hỗn hợp ngũ cốc của Lành với yến mạch nguyên hạt, hạt óc chó, hạnh nhân, macca, chút trái cây khô được nướng vàng ươm cùng chút táo đỏ làm “lương thực” đi đường.
Sáng thức sớm, mình vào bếp nấu một nồi cháo nhỏ yến mạch, dùng chung với granola nhà làm, táo tươi cắt lát và ít bơ hạt phỉ rưới lên mặt. Bữa sáng đơn giản nhưng ngon miệng và đầy dinh dưỡng.
Bữa trưa mình làm một phần ram bắp (chà giỏ bắp thuần chay), đậu hủ chiên và vô vàn rau thơm mới hái ngoài vườn. Đậu hủ ngoài quê rất ngon và chất lượng, khi ăn cảm thấy chất đậu dày dặn đậm đà. Còn rau sống tươi ngon phải biết, cay nồng, thơm nhẹ, ăn chung với bánh tráng đập và hẹ sống rất rất ngon.
Đôi khi trong lúc ăn, mình nhoẻn miệng cười không biết vì đói được ăn ngon, hay vì không gian xanh rì đầy tiếng chim hót trước mặt, hay vì lòng hạnh phúc thảnh thơi.
Tập luyện nhẹ nhàng
Xác định đây là chuyến đi “hồi phục”, mình không mang theo giày chạy bộ như mọi khi mà chỉ có một chiếc thảm yoga mỏng. Sau một giấc ngủ dài cùng con từ 7g tối đêm hôm trước, tầm 4g sáng mình hoàn toàn tỉnh táo và trải thảm ra ngồi thiền. Cái khí trời se lạnh cộng thêm những âm thanh dân dã râm rang xung quanh nào dế kêu, chim hót, gà gáy… khiến bữa thiền 45ph trôi qua thật nhanh chóng. Từ khi có bé thứ hai, công việc ngày càng bận rộn, tâm trí rối rắm khiến mình khó ngồi thiền lâu mỗi sáng. Không ngờ, khi về quê, lòng bình yên đến lạ khiến thời gian thiền định trôi qua thật nhanh.
Thiền xong, mình mặc thêm lớp áo khoác mỏng và tập một bài yin yoga ngắn. Một tháng nay mình chủ yếu tập yang làm mạnh cơ mà bỏ quên yin mở khớp. Nay thời điểm quá thích hợp cho một buổi yin nhẹ nhàng, chuyên sâu về hơi thở, thả lỏng cơ và tăng tính linh hoạt cho khớp.
Vừa tập xong, các con thức giấc, mình lại quay về với trách nhiệm làm mẹ. Con gái lớn thì thích ngồi tô màu cùng mình, trong khi con trai nhỏ thích nằm trọn trong lòng nghe mẹ hát nhạc thiếu nhi hihi.
Khi có thời gian rãnh rỗi, mình chìm trong việc đọc sách. Ở ba ngày mình đọc hết 3 cuốn sách đem theo. Lòng vui sướng lâng lâng khi có thời gian cho bản thân chiêm nghiệm sách nhiều vậy.
Ba ngày tịnh dưỡng tuy thật ngắn nhưng đủ sâu để sạc pin cả thể xác và tâm trí của mình. Mình không phải là người cuồng quê nhưng việc đổi gió thế này thật thích. Mình nuôi dưỡng ý định một mai khi về già, xây căn nhà nhỏ với mảnh vườn, trồng rau, nuôi chó, ăn chay, ngồi thiền, vui thú điền viên cùng anh bạn già. Còn giờ mình vẫn yêu lớp, nhớ mọi người lắm.
Cảm ơn các bạn đã quan tâm Purna và đọc hết blog của mình. Hẹn gặp các bạn trên thảm nhé 😉
One Comment