Hành trình trở thành IronMan] Đếm ngược 7 ngày đến ngày trọng đại
Các bạn thân mến,
Thế là chỉ còn vỏn vẹn bảy ngày đếm ngược tính từ ngày trọng đại – ngày mình chính thức tham gia dự thi IronMan 70.3 tại Đà Nẵng. Đây có thể nói là một quyết định – bước ngoặt lớn hao tốn nhiều thời gian – công sức – vật chất đầu tư để trở thành “Người Sắt” trong một năm qua của Purna. Tuần cuối cùng cũng là khoảng thời gian giảm tải – tập nhẹ dần đều đến ngày thi đấu. Tuy là khoảng thời gian hồi phục cơ thể nhưng tâm trí của mình lại bắt đầu xuất hiện những dấu hiệu lo lắng – hồi hộp – bồn chồn cho lần đầu tiên “làm chuyện ấy”.
Một vài chia sẻ tâm tình trước ngày trọng đại cùng các bạn hi vọng sẽ giải toả phần nào căng thẳng tâm lý trong lòng Purna lúc này.
Bơi
Mình đã có những bước tiến bộ đáng kể trong quá trình luyện bơi. Vẫn là kết hợp bơi sải và bơi ếch nhưng giờ đây mình đã có thể bơi liên tục gần 2.500m với tốc độ trung bình nhanh nhất 2’14” trong lịch sử “con rùa học bơi” của mình. Tuy nhiên, việc tập bơi trong hồ và bơi ngoài biển là hoàn toàn khác nhau. Khi ra chính thức thi đấu, yếu tố tâm lý đóng vai trò rất quan trọng khi phải đối mặt với sóng to, gió lớn và cả sự mênh mông vô định của biển sâu. Hi vọng mình có thể bình tĩnh tự tin leo lên được bờ mà không bị mấy anh cứu hộ cứu vớt, chấm dứt cuộc chơi. Cố lên Purna nhé!
Đạp
Chỉ cần nghĩ đến viễn cảnh đạp 90km dưới cái nắng nám mặt của Đà Nẵng mà có đôi chút rùng mình. Mình sẽ chuẩn bị một thể chất thật tốt, một tinh thần vững vàng, một cái mông “chai sạn” để ngồi yên trên xe trong suốt 3-4 tiếng đồng hồ. Chân phải quay đều, lực ổn định, điều chỉnh xe thuần thục, tập trung cao độ khi di chuyển trên đường…để hạn chế chấn thương hay té ngã là những gì mình phải ghi nhớ trong lúc đạp. Còn chuyện bể bánh xe trong lúc thi đấu là việc hên xui của ông trời rồi. Mong “ngựa sắt” sẽ bền bỉ – bình an cùng Purna trong 90km đường trường nha.
Chạy
Chạy bộ luôn là môn thể thao mình yêu thích nhất, giúp mình giải toả căng thẳng, đem lại cảm giác tự do, vượt lên chính mình rõ ràng nhất. Nhờ tập chạy chăm chỉ kèm theo niềm yêu thích dài lâu đã giúp mình chạy ngày một tốt hơn, bền sức hơn, nhanh hơn và hứng thú hơn rất rất nhiều.
Sau khi đã bơi thành công 2.000m, đạp 90km thì việc xách mông lên chạy tiếp 21km mà bị “chuột cắn tan nát” là việc hỡi ơi quá bình thường. Theo kinh nghiệm của YCB chia sẻ, lúc đó mặc kệ chuột cắn, đừng bao giờ dừng lại, chạy tiếp cùng chuột mà về đích luôn nha! Nghe đến đó mình có thể tưởng tượng viễn cảnh đau đớn chờ đợi mình trong tuần sau như thế nào.
Cố lên! Cố lên! Cố lên! KHÔNG bỏ cuộc Purna nhé!!!!!!
Mình đang tạm trì hoãn việc tập Ashtanga Yoga trong hai tuần cuối cùng, thay vào đó là các chuỗi Vinyasa đa dạng thay đổi mỗi ngày. Việc kết hợp giữa ba môn phối hợp và yoga giúp mình cân bằng năng lượng, giải toả căng thẳng và tập luyện hiệu quả hơn. Mình vẫn duy trì việc học tiếng Nhật đều đặn ít nhất hai tiếng mỗi ngày để chuẩn bị cho kỳ thi chứng chỉ Nhật Ngữ Quốc tế trong tháng 7 sắp tới.
Đây là khoảng thời gian bận rộn nhất trước giờ của mình với nhiều kế hoạch, dự định, thi cử cùng với khối lượng công việc khổng lồ. Tuy nhiên, mình yêu việc bận rộn, yêu việc càng nhiều học viên biết đến và tham gia tập yoga cùng mình, yêu luôn cả những tin nhắn cổ vũ mình chiến thắng IronMan…Cảm ơn mọi người nhiều lắm nhé.
Dù đợt đi lần này không có hai nhóc tì đi theo, chỉ hai đứa người lớn nắm tay nhau đi thi đấu. Nhưng mỗi ngày mình đều được nghe con hỏi thăm, động viên trong quá trình mình tập luyện, ánh mắt nụ cười giòn tan của con khi nghe mình kể chiến công – thành tích mới. Đó chính là những nguồn sức mạnh vô hình giúp mình vượt lên giới hạn bản thân để quyết tâm về đích và trở thành Người Sắt ăn chay haha.
Cảm ơn các bạn đã lắng nghe mình. Hẹn các bạn trong bài viết tiếp theo cập nhật tin tức mới nhất trong “Hành trình trở thành Ironman” của mình nhé.