Đam mê thôi chưa đủ để thành công
こんにちは、友人たち
Lại là Purna đây hihi. Các bạn đã trải qua kì nghỉ dài thế nào? Các bạn đã làm gì trong những ngày lễ ấy? Với Purna, mình chỉ ở nhà và làm những điều mình thích hihi. Mình không có thói quen đi chơi dịp lễ do nhiều lí do: sợ cảnh đông đúc, mọi thứ đắt đỏ, người người chen lấn…khi đi chơi trong những ngày lễ lộc. Mình hay sắp xếp thời gian và công việc để đi du lịch vào ngày thường, tận hưởng sự thư thả, sự an yên và cả những cảnh đẹp vắng người.
Trong một buổi chiều mưa mát mẻ, mình hồi ức lại những chia sẻ của các bạn học viên. Mình xem mọi người như bạn bè, người thân chứ không còn là khách hàng hay học viên đến rồi đi khỏi studio của mình. Có lẽ vậy mà mọi người dễ dàng mở lòng và tâm sự vô số chuyện cá nhân, chuyện vướng bận, chuyện lạc lối trong đời sống cá nhân cho mình nghe. Mình ngộ ra rằng mỗi cá thể được sinh ra trong cuộc đời này đều có những tiềm năng lấp lánh trước khi toả sáng thật sự. Nhưng vì sao nhiều người tài như thế lại ít người thành công, nhiều người đam mê như thế vẫn thất bại?
Có lẽ tài năng là chưa đủ. Đam mê là chưa đủ. Yêu thích là chưa đủ. Trên con đường bạn đi sẽ gặp phải rất nhiều ngã rẽ, vô số cạm bẫy cũng như thử thách chông gai. Biết được đam mê là một chuyện đáng mừng nhưng chưa hết lòng, kiên trì, nhiệt tình theo đuổi. Vẫn chưa có tính kỉ luật ép mình vào khuôn khổ, vào một thói quen, một hành trình rõ ràng. Bạn buông thư cho đời cứ trôi đi không mục đích, không đích đến với một tương lai mờ mịt như cũ. Rồi một ngày, bạn cảm thấy chơi vơi, lạc lối, đánh mất đam mê, đánh mất chính mình, tự hỏi ta đang làm gì với đời ta.
Mình không phải là người thành công hay giàu có gì để ngồi ở đây diễn thuyết với mọi người. Mình đơn giản chỉ là một con người nhỏ bé làm được những gì mình thích, những gì mình đam mê, kỉ luật với bản thân, tìm được sự cân bằng trong đời sống và cảm thấy mãn nguyện với cuộc sống hiện tại. Tuy nhiên, mình không bao giờ cho phép bản thân dừng lại, dừng học, dừng đi, dừng cải tiến bản thân. Mỗi ngày trôi qua, mình luôn cố gắng là phiên bản tốt hơn của mình so với ngày hôm qua.
“Mỗi người đều có những khả năng nhất định. Nhưng điều quyết định thành bại trong cuộc đời không phải việc bạn sở hữu tiềm năng mà là việc bạn sẽ sử dụng nó ra sao.
Khả năng của con người cũng như những cơ bắp vậy, nếu không rèn luyện, không sử dụng, chúng sẽ ngày càng yếu đi”.
Trích dẫn: Tuổi trẻ đáng giá bao nhiêu
Với những ai đang dưới đáy, ý chí của họ vô cùng mạnh mẽ để không ngừng đi lên. Nhưng khi chúng ta đang ở lưng chừng, đã có tí vật chất, đã có cái để mất, đã có một cuộc sống thoải mái dễ chịu, thì rất khó để duy trì động lực vươn lên đến mức tiếp theo. Và không ít người bị mắc kẹt ở ngưỡng lưng chừng đó, cảm thấy lạc lối, nhìn đời vô vị trôi qua mỗi ngày.
Từ lúc mình từ bỏ bớt mạng xã hội, dành nhiều thời gian tập trung vào phát triển bản thân, lắng nghe cơ thể, làm lớn mạnh những tiềm năng bị ngủ quên. Mình đã không còn quan tâm nhiều đến đời sống những người không quan trọng, không còn phải ganh tị với bất cứ ai. Mình dành trọn thời gian quý báu mỗi ngày cho việc học hỏi, phát triển cá nhân, xây dựng hạnh phúc bên trong, đủ đầy viên mãn.
Nếu chúng ta không có mục tiêu cụ thể, không có kỷ luật, không đặt ra danh sách những việc phải làm hằng ngày, không tự thúc đẩy bản thân; nếu ta ngủ quá nhiều, vui chơi quá nhiều, thì sẽ dễ dàng bỏ dở dang con đường phía trước.
Với Purna, kẻ thù ghê gớm nhất chính là bản thân mình. Chiến thắng bản thân mình là làm chủ được cuộc đời! Có vậy mỗi ngày trôi qua bạn đều cảm thấy ý nghĩa và hạnh phúc.
Purna.