[Kí sự IRONMAN 70.3 VN] Phần 2 – Đạp xe phơi nắng tại Đà Nẵng
Các bạn thương mến,
Sau khi lên bờ thành công và hoàn thành 1.900m bơi đường biển Đà Nẵng, Purna nhanh chóng lấy lại tinh thần, phấn chấn hơn hẳn để chiến đấu tiếp với 90km phần đạp xe đua phía trước. Vượt qua ải “biển dữ”, giờ mình lại đối đầu với cái nắng gay gắt 42 độ cháy da của Đà Nẵng. Nhiều niềm vui nỗi buồn, những cú bất ngờ, những kỉ niệm đáng nhớ trong suốt 90km “chai mông” trên yên “ngựa chiến”. Nào cùng mình tiếp tục Kí sự IronMan 70.3 Việt Nam trong chặng đua xe đạp nhé.
Đồ nghề đua xe đạp
- Xe đạp đua của mình là chiếc Cervelo P-Series,
- Nón bảo hiểm Limar mình đã dùng ở Giải 5150 Phú Quốc
- Kính mát Oakley xịn xò
- Giày Saucony ENDORPHIN PRO 2 ‘Black Blue’ S20687-30 (mình không mang giày cá đạp xe vì sợ té)
- Sáp chống rộp Squirrel Nut Butter
- Đồng hồ Apex 42
- Dinh dưỡng: Maurten GEL, Bột năng lượng Maurten Drink Mix 320, Nước uống ngăn chuột rút HOTSHOT Sports Shot
30km đầu tiên
Khi nhận được nụ cười cổ vũ sáng choá của “anh bạn thân” trên đường đua, mình nhủ lòng nếu biển không giết chết được mình thì không còn gì phải sợ nữa. Chiến tới cùng thôi Purna ơi!
“What doesn’t kill you, makes you stronger”
Theo nhận xét của dân làng “Người Sắt”, thành tích thi đấu năm nay của mọi người bị kém hơn năm ngoài vì cái nắng 42 độ tại Đà Nẵng quá khủng khiếp, khiến hầu hết vận động viên tham gia thi đấu đều bị mất nước, mất sức dẫn đến phong độ thi đấu phần nào bị hạn chế.
Nhưng với một “tấm chiếu mới” như mình thì không có gì để so sánh cả haha. 30km đạp xe đầu tiên của mình trôi qua khá êm ái. Đoạn leo dốc lên cầu Thuận Phước dưỡng chân bao nhiêu thì xuống cầu thả phanh bấy nhiêu. Tuy nhiên, khi xuống cầu nhanh, gió khá mạnh, mình rất sợ bị lạc tay lái. Cứ 45-60 phút là mình phải bổ sung dinh dưỡng bằng cách nạp thêm nước điện giải hoặc ăn thêm gel năng lượng. Các bạn lưu ý đừng vì quá ham đua mà quên ăn quên uống cho đến khi thấy mệt hay khát là đã quá muộn nhe. Lúc đó cơ thể sẽ mất nước và xuống sức rất nhanh, khó lòng hoàn thành cuộc đua.
Đạp xe là lúc cơ thể dễ dàng mất nước mà không để ý. Do đó mình luôn luôn nhắc nhở bản thân uống đủ nước, đạp nhanh khi xuống dốc, quay chân đều khi lên dốc.
30km tiếp theo
Thú thật, lúc này mình phải chỉnh sửa tư thế, dịch mông lên rồi dịch mông xuống không biết bao nhiêu lần mà nói. Toàn bộ hai bên bẹn, mông, vai, cánh tay mỏi nhừ. Do vẫn là “phái yếu” kèm theo chứng kiến một số tai nạn diễn ra ngay trước mặt trên đường đua: va quẹt, ngã xe, chấn thương, cấp cứu đủ kiểu…mình nhát gan không dám xuống tay nghỉ quá nhiều vì sợ nếu có chướng ngại vật trước mặt, thắng không kịp hix. Cũng vì lí do đó mà mình ngồi cao, gặp lúc ngược gió, bị cản lực nên đạp chậm hơn bình thường. Đây cũng là lí do mình bị anh nhà YCB mắng mỏ rất nhiều haha.
30km cuối cùng
Lúc này, mình nhủ lòng phải nhấn ga tối đa để nhanh chân về đích. Mình đạp như điên, xé gió, chân quay đều không ngừng nghỉ. Mỗi khi đến trạm tiếp nước, mình phải la to để mấy bạn hỗ trợ xối nước lên người giải nhiệt cũng như nhanh chóng cấp nước cho mình. Mình cảm nhận rất rõ hai bắp chân mình đang tê cóng, nếu ngừng đạp sẽ chuột rút ngay lập tức. Không có cách nào khác là phải đạp càng nhanh, càng mạnh, càng tốt để về đích. Lúc này tầm 11g trưa, nắng nóng bể đầu luôn mọi người. Nhanh chân quay đều về đích Purna ơi!
Cuối cùng Purna cũng đã hoàn thành 90km đạp xe trong 3 tiếng 27 phút với vận tốc trung bình tầm 27km/h. Thân thể toàn vẹn chỉ có điều hai chân lúc này cứng như đá mà phải tiếp tục xách mông lên chạy thêm 21km lúc 12g trưa haha. IronMan đúng là một cuộc chơi thử sức bền, độ lì và quyết tâm cao độ của người chơi mà!
Cảm ơn các bạn đã lắng nghe mình. Hẹn gặp lại trong phần cuối mình yêu thích nhất của chuỗi Kí sự IronMan 70.3: CHẠY BỘ!
Purna!