Kí sự 5150 Triathlon Phu Quoc 2022 – [Phần 2] Lên bờ thành công!

Cả nhà thương mến,

Nối tiếp Kí sự 5150 Triathlon Phu Quoc 2022, sau những bước chuẩn bị kỹ lưỡng – trang bị tận răng trước khi lâm trận, mình đã sẵn sàng chiến đấu hết mình. Phần hai của kí sự sẽ là những cảm xúc trước giờ thi đấu cũng như tường thuật lại phần thi mình sợ nhất :Bơi!

Đêm ngủ không ngon

Ngày trước khi thi đấu, sau khi dùng bữa tối ấm cúng cùng gia đình và soạn sẵn đầy đủ “đồ nghề thi đấu”, hai đứa mình đều đi ngủ rất sớm chừng 8g tối hơn. Bình thường mình hay lên giường tầm 9g tối và thức giấc lúc 3g sáng ngày hôm sau. Tuy không đủ 8 tiếng nhưng giấc ngủ mình rất sâu, thức dậy luôn tràn trề năng lượng để tập luyện và hướng dẫn yoga. Tuy nhiên, đêm đó mình ngủ không hề ngon, giật mình 3-4 lần lúc nửa đêm. Đến tầm 3g sáng, mình không thể cố gắng ngủ thêm được nữa nên quyết định thức dậy và vệ sinh cá nhân. Chắc có thể do lòng mình ngổn ngang, hồi hộp dẫn đến việc ngủ không yên giấc.

Thức sớm thiền – cầu nguyện

Theo thông báo của ban tổ chức thì 6g sáng phần thi bơi mới bắt đầu. Do đó các vận động viên sẽ tập trung tại biển lúc 5g sáng. Sau khi mặc sẵn trisuit, thắt bím tóc gọn gàng, chuẩn bị balo phụ kiện, mình ra vườn ngồi thiền và hít thở.

Hình xăm đôi ngày thi đấu của hai đứa mình haha

Mình là đứa rất ít khi cầu khấn xin xỏ bề trên điều gì. Vậy mà sáng đó, mình đã cầu nguyện với mong cầu về đích thành công. Ngẫm lại ba mươi mấy năm thanh xuân, ngoài những nổ lực không ngừng trong cuộc sống, mình được những “bậc bề trên” ưu ái cho sự may mắn khá nhiều. Mọi việc mình làm, mọi hướng đi mình đi, mọi chuyện trọng đại mình quyết định hình như đều có một bàn tay vô hình nào đó sắp đặt và hỗ trợ.

Không ai nhắc nhở gì nhưng cứ hễ có trái cây ngon, món ăn thuần chay nhà làm là mình luôn dâng cúng tổ tiên và các bậc thần linh đầu tiên. Theo truyền thống, gia đình mình mười năm nay toàn cúng chay chứ không thịt cá bao giờ. Sức mạnh tâm linh đôi khi lại đem đến sự yên lòng – vững tâm bên trong mình.

Chuẩn bị bữa sáng

Dù có thủ sẵn trong người hai gói Gel năng lượng cho phần đạp – chạy nhưng trước khi bơi, mình vẫn cẩn thận chuẩn bị bữa sáng nhẹ nhàng cho hai đứa. Mình gọt ít táo tươi, khoai lang luộc sẵn nhà đem theo và một ly cafe đen không đường cho bản thân. Hai đứa mình ăn rất ít, chủ yếu ăn dằn bụng để có sức bơi chứ không hề cảm thấy đói.

Chạy ra điểm tập kết

Ăn sáng nhẹ xong, hai đứa đi bộ từ villa ra điểm tập kết khi trời còn tối om. Đi được nửa đường, cả hai hốt hoảng chạy thụt mạng khi nghe loa báo “điểm transition” để đồ nghề thi sắp đóng cửa. Mình vội vàng bày đồ ra cạnh xe đạp, rồi đội nón bơi, kính bơi chạy ùa ra điểm xuất phát bơi; vội đến nỗi không kịp thoa kem chống rộp hai bên bẹn. Vậy mà ra đến điểm thi bơi, mình đứng đợi một tiếng mới bắt đầu haizzz.

Điểm chuyển tiếp của các phần thi

Bơi biển đạt mục tiêu

Trong lúc training, coach mình đã dặn dò rất kỹ: “Chị Thảo bơi chậm, vừa sức 200m đầu rồi mới tăng tốc độ dần khúc cuối nha. Bình tĩnh, tự tin, chiến thắng!”. Nhủ lòng những điều được dặn dò, ghi nhớ kỹ thuật bơi nhanh, tim mình đập như trống cho lần đầu tiên bơi biển 1.500m.

Một quang cảnh nhộn nhịp, háo hức từ các vận động viên. Phần bơi được chia làm ba khu vực theo màu nón bơi ,theo kinh nghiệm và sức bơi của mỗi người khi đăng ký với ban tổ chức ban đầu. Mình đội nón đỏ, thuộc phân khúc bơi trung bình. Chồng mình nón xanh lá cây, thuộc top bơi thứ dữ haha. Có cả nhóm nón trắng sợ biển, bơi lần đầu, cần được cứu hộ để mắt đặc biệt. Trong lúc chờ đợi, mình quan sát đường bơi theo hình tam giác với ba ụ phao lớn làm mốc, dây phao bơi luôn phía bên tay phải.

Đúng 6g sáng khi mặt trời vừa lên, từng top 5 năm người một ùa xuống biển khi còi hiệu lệnh reo lên. Lúc bơi ra từ bờ, do ngược sóng nên mình bơi nhẹ nhàng, chậm rãi quan sát xung quanh và bơi đúng đường. Rất nhiều người bơi biển lần đầu toàn bám sát gần dây phao dẫn đến khung cảnh chen chúc đông đúc khu vực đó. Mình không bơi gần dây phao mà cách 5-7m để tha hồ tung tăng thoải mái. Có thể nhờ tập yoga và thiền định mà mình bình tĩnh hít thở, bơi đúng kỹ thuật. Khi vượt qua “cạnh tam giác đường bơi đầu tiên”, mình thở phào nhẹ nhõm, càng vững tin thừa thắng xông lên.

Khi bơi ngang cạnh đáy tam giác tức cắt ngang sóng, sóng khá nhiều, trập trùng liên hồi. Lúc này, mình quan sát khá nhiều người “nón trắng” cả “nón đỏ” hoảng loạn. Mấy bạn nằm ngửa ra, nâng mặt lên trời, hít thở lấy bình tĩnh. Mình chỉ cần thấy ai như vậy và cả khu vực đông người là nhanh chóng bơi ra xa vì sợ va quẹt hay bị đạp trúng mặt. Lúc này, tâm trí mình chỉ nghĩ đến hai đứa nhỏ với những lời động viên “Mẹ ơi cố lên”. Mình vượt qua nỗi sợ, không ngừng bơi dù chỉ một giây. Mình muốn con thấy được mẹ đã lên bờ thành công, đã chiến thắng bản thân thế nào.

Đoạn cuối cùng, bơi về bờ là dễ thở nhất. Nhờ thuận chiều sóng mà mình bơi nhanh hơn. Tuy nhiên do tăng tốc độ bơi mà mình có hiện tượng choáng váng nhẹ. Cuối cùng mình cũng đã hoàn thành tốt đẹp phần bơi với tốc độ trung bình 3 phút/100m; 1.500m 45 phút như dự đoán, chậm hơn so với tốc độ lúc mình tập ở hồ 2’40″/100m. Có thể lí do lớn nhất là tâm lý bơi biển cũng như bơi vừa sức để không chuột rút và còn lực cho phần đạp và chạy.

Trước khi thi đấu, anh bạn cùng nhà chỉ khuyên mình:” Chỉ cần em lên bờ, không bỏ cuộc phần bơi là e đã chiến thắng một nửa rồi”. Ừ đúng vậy, khi vừa đặt chân lên nền cát, lòng mình vui như mở hội. Mình chỉ muốn hét lớn lên: “Mình làm được, mình sẽ về đích xinh tươi cho hai phần thi cuối cùng và trở thành vận động viên ba môn phối hợp!!!!”.

Chạy ùa vào khu vực chuyển tiếp, mình nhanh chóng mang giày, ăn gel, đeo kính, đội nón bảo hiểm và dắt “ngựa chiến” của mình ra đua cho phần đạp. Các bạn nhớ đón đọc tường thuật ký sự đạp và chạy của mình trong bài viết tiếp theo nhé.

Cảm ơn mọi người đã lắng nghe và dõi theo Purna.

Similar Posts

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *