Cảm giác “đủ” từ bên trong thật tuyệt vời!
こんにちは、友人たち
Có thể nói, khoảng thời gian gần đây là quãng đời đẹp nhất mà mình từng trải qua. Với mình, ngày mới bắt đầu luôn bằng một cảm giác an yên – hạnh phúc – trọn vẹn nhất đối với bản thân Purna. Đây là những lời tâm sự chân thành nhất mà mình muốn chia sẻ với các bạn, chứ không phải kiểu nói khoa trương hay sáo rỗng bằng lời.
Dù việc tập luyện chuẩn bị cho Giải IronMan cường độ khá nặng nhưng lịch trình ổn định và đều đặn. Dù Ashtanga thật khắc nghiệt nhưng sự chăm chỉ – bền chí khiến những chuyển động cùng hơi thở của mình mượt mà hơn. Mình tìm được niềm vui mỗi ngày trên chặng đường mình đi, chiêm nghiệm – học hỏi từ sai lầm, rút kinh nghiệm để tiến bộ và bám sát vào mục tiêu dài lâu đặt ra. Điều này khiến mình cảm thấy “đủ đầy” và yêu việc tập luyện. Thức dậy, mở mắt ra là mình háo hức bắt đầu ngày mới bằng việc tập luyện chăm chỉ.
Sự “đủ” không chỉ dừng lại ở đó. Nó còn len lỏi trong từng khoảnh khắc lớp học của mình. Những giọt mồ hôi, tiếng hít thở, nguồn năng lượng tích cực và cả sự an yên trong những giây phút thư giãn cuối giờ…khiến mình cảm thấy hạnh phúc từ việc đứng lớp.
Cảm giác “đông đầy” trong từng kỉ niệm gia đình mình nhờ sự cân bằng giữa công việc và gia đình. Mình là đứa rất thích lao động, vận động không ngừng nhưng mình luôn cố gắng nhắc nhở bản thân biết điểm dừng đúng lúc. Ranh giới giữa đủ và tham lam rất mỏng manh, thiếu hay thừa đều dẫn đến sự mất cân bằng trong cuộc sống. Tìm được điểm “đủ” để dừng lại đúng lúc và tận hưởng cuộc sống mới là chìa khoá hạnh phúc.
Mình học cách “đủ” trong mọi hoạt động sống dù là nhỏ nhất. Mình cố gắng đơn giản hoá từ việc ăn thô thuần chay, từ việc tinh giản trang phục, từ việc nhắc nhở bản thân không phán xét bất cứ ai, từ việc tìm được niềm vui bởi những điều giản dị nhất, từ việc mạnh dạn cho đi và học cách tha thứ. Khi bạn thật sự tập trung vào bản thân và những điều/ những ai quan trọng thôi thì cuộc sống bỗng “đủ”. Bạn không phải thăm dò, so sánh mình với bất cứ ai, không xem phim đời người khác mà tập trung đóng tốt vai diễn chính của đời mình.
Những buổi đạp xe thong dong một mình vào sáng chủ nhật “không tập” chính là lúc mình thấy sự đủ đầy này rõ ràng nhất. Với mình, cuộc sống vậy là quá đủ, quá may mắn. Thầm cảm ơn các Guru xưa kia đã ban tặng tên “Purna” cho mình – cái tên đúng với ý nghĩa “đủ đầy” trở thành phương châm sống mỗi ngày của mình.
Hi vọng các bạn cũng sẽ ít nhất một lần tìm được cảm giác yên và đủ trong đời mình nhé.